VIẾT CHO BẠN, VIẾT CHO TÔI VÀ VIẾT CHO MUÔN NGƯỜI!
Tôi may mắn khi được thức dậy mỗi ngày – một mình; Tôi may mắn khi biết mình còn công việc để làm trong ngày mai nắng lên; Tôi may mắn khi biết những người thân xung quanh tôi vẫn yên ổn, cách riêng là những người thân đang làm trong lĩnh vực y tế - dịch tễ cộng đồng, dù ngày qua ngày nguy hiểm từ đại dịch Covid vẫn đang rình rập, nhưng họ được Ơn Trên che chở bình an mọi bề; Tôi may mắn khi biết người tôi yêu vẫn đi làm, vẫn sinh hoạt, vẫn cà phê ngày hai cữ và vẫn an toàn trong vùng dịch; Tôi may mắn vì biết được đâu đó ngoài kia các y bác sĩ, các nhân viên y tế - những người đứng đầu tiền phương vẫn ngày ngày miệt mài âm thầm chăm sóc các bệnh nhân cũng như gắng gượng chăm lo cho chính tinh thần của họ để cùng dìu dắt nhau vượt qua cơn bão mùa dịch ghê sợ này; Tôi may mắn vì bên cạnh tôi vẫn là những con người sống đầy lòng nhân ái, đầy tình thương, đầy bao dung, đầy cần kiệm và đầy tinh thần trách nhiệm; Tôi may mắn vì mỗi ngày qua đi tôi biết mình luôn có Chúa đồng hàn...