Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 1 22, 2020

NGÀY MAI HẴNG CHẾT !

Hình ảnh
Dù bạn là ai - một người trên bờ vực lấy cái chết là sự lựa chọn cuối cùng hay một người vẫn luôn lạc quan, ham sống, ham vui, ham cháy hết mình, thì đây cũng là bài viết dành tặng bạn - những người trẻ có đôi lần thấy chông chênh giữa đời. Nếu một ngày bạn không còn muốn sống nữa, …. Hãy nhớ về lần anh trai ôm về em cún nhỏ rất khôn, bụng còn đỏ hỏn. Ngày đi xa trở về, mở cửa ra thấy em nó quấn quýt bên chân, bạn thấy vui trong lòng một chút; Hay nhớ về lần dọn phòng, thấy kệ sách ê hề ra đó, bạn còn chưa đọc hết nửa số sách đã mua về, bạn thấy buồn trong lòng một chút; Hay nhớ về lần bạn buồn muốn chết đi ngay, nhưng đột nhiên bạn muốn vẽ. Bạn vét sạch những đồng cuối cùng, sắm sửa lọ màu cùng vài ba cây cọ; nhìn thấy bức tường trống trước mặt, bạn cắm cúi vẽ ngay ko nguội đam mê. Sau khi hoàn thành bức vẽ, bạn thấy tự hào trong lòng một chút; Hay nhớ về lần bạn vô tình cứu sống cây chanh dây mọc dại và chợt nhận ra mỗi khi cây đâm chồi, bạn thấy hân hoan trong lòng một ...

LÃO NGẠO NGHỄ !

Cũng đã lâu lắm hai anh em mình không có dịp ngồi lại tâm sự chuyện trò cùng nhau nhỉ? Anh hai cũng biết mà phải không?! Biết một điều rằng chúng ta chưa bao giờ thích tán gẫu, nói xàm hay chỉ hỏi bâng quơ nhau vài câu. Bởi vì chỉ cần có thể gọi điện cho nhau dù chỉ một cuộc thôi, mình sẽ nói rất lâu và rất sâu. Những chủ đề không hẳn là rộng đâu, nhưng vì mình có quá nhiều chuyện để kể cho nhau nghe, hành trình trưởng thành của cả hai anh em mình đều chẳng dễ dàng gì nhỉ?! Luận về cá tính thì như nước với lửa, mà đúng là thế thật! Anh hai là cung Bạch Dương điển hình, còn em là cung Cự Giải không thể lẫn vào đâu được. Một Bạch Dương thông minh, cá tính, luôn sôi nổi, nhiệt tình và dư năng lượng mọi lúc; Một Cự Giải đa sầu đa cảm, trầm tính, ít nói, nhớ lúc bé còn thường xuyên bị nhận xét là ù lỳ và hơi thụ động nữa. Vậy mà ta vẫn là anh em của nhau. Âu cũng là cái duyên trời định. Em còn nhớ như in cái lần anh hai qua Đà Lạt đón em về ăn tết với gia đình sau một năm trầy trật h...

BỨC THƯ TÌNH CUỐI CÙNG !

Hình ảnh
Tối nay em chọn cách chia tay. Chia tay với mối tình 5 năm của thời thanh xuân. Một mối tình đứt rồi nối, nối rồi lại đứt. Em không nhớ nỗi mình đã chọn cách chia tay bao nhiêu lần, em cũng không nhớ nỗi em và anh đã nói những chuyện gì ngày hôm đó, không thể nhớ tất cả, nhưng em nhớ anh đã khóc rất nhiều. Và em biết anh đang rất buồn. Cũng giống như em, anh đang nhớ về những gì ta đã có với nhau thực sự là quá nhiều. Thậm chí, những lần trên bờ vực của sự tan vỡ, anh và em đã cố gắng dành cho nhau những buổi đi chơi xa, những lần hẹn hò ngắn, những khờ dại lúc đầu, những lắng lo cho nhau, chúng ta đã dành cho nhau rất là nhiều. Em nhớ và em hiểu hết. Nhưng, cũng lại là một chữ “nhưng” to đùng, đó là anh – hôm nay anh cũng thú nhận với em rồi, anh đã quá mệt mỏi; và em cũng vậy. Em hiểu hai chúng ta đã chọn hướng đi khác xa nhau quá rồi! Và cũng từ lâu, ta không chia sẻ với nhau nhiều nữa, dù ở cùng một thành phố, chỉ cách nhau hai mươi cây số thôi, vậy mà có khác chi lúc mình ở ha...