Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 3 25, 2020

NGÀY AVATAR ĐỔI THÀNH MÀU ĐEN !

Chỉ còn vài trang nữa là chốt sổ. Viết chưa được bao nhiêu nhưng điều mình chẳng thể ngờ một trong những bài cuối lại là bài viết về sự ra đi của nội. Một người mà cả đời này mình nợ một lời hứa khó có thể trả hết được. Cuộc đời thường cho mình trải qua nhiều chặng hành trình, có được có mất, nay còn mai tiêu biến, hết đêm lại ngày, qua cơn mê trời lại sáng. Trải qua nhiều nỗi mất mát đã dạy cho mình hiểu, cho mình được trải nghiệm từ rất sớm khái niệm ĐỜI LÀ ĐÓA HOA VÔ THƯỜNG. Có đóa nở từ rất sớm rồi cũng nhanh chóng tàn úa; Có đóa nở nghịch mùa rồi cứ âm thầm tỏa hương miên man; Có đóa nhỏ bé xinh xinh nép bên vệ đường, cứ thế triển nở âm thầm đến một ngày bỗng đem lại niềm vui nho nhỏ cho khách bộ hành. Chiều qua khi mình đang mơ ngủ thì bất chợt nghe tiếng chuông điện thoại reo. O mình gọi vào giờ này hẳn là có chuyện gì gấp lắm, mình nhủ thầm trong bụng. O khóc bảo: "Ôn nội mất rồi cháu ơi! O ngồi canh Ôn sáng chừ, Ôn hôn mê suốt, lúc nãy O thấy Ôn có trở mình tỉnh lại chút...