LỜI THÚ TỘI TRƯỚC BÌNH MINH !
Chúa ơi!
Hôm nay con có lời muốn thú tội đến Ngài. Cách đây chừng một tháng lúc con tham dự thánh lễ thiếu nhi ngày Chúa Nhật, con đã quên mất là mình đang ở trong nhà thờ mà với tay qua ghẹo trai nhà hàng xóm, ý nhầm, đúng hơn là trai nhà bên ngồi cùng dãy với con.
Ku cậu nhà bên xinh trai lắm Chúa ơi, da trắng bóc lại còn ngoan ngoãn, lễ phép và rất hiếu động. Theo trí nhớ của con thì từ hôm dự đám cưới của ba mẹ bé (gia đình con và gia đình cậu bé là họ hàng, con chỉ dám ghẹo trai quen thân với con thôi, nào có dám ghẹo trai lạ bao giờ ^^) tính đến nay cũng đã ngót nghét gần 4 năm, nên con đoán ku cậu cũng tầm 3 - 4 tuổi chi đó. Mà ngộ lắm nghen Chúa, ku cậu thấy con thì ngơ ngơ ngáo ngáo, nhưng vừa chồm người tới chợt thấy bóng dáng mẹ con đứng cạnh thì đã ngay lập tức vòng tay cúi đầu "ạ" một tiếng trong âm thầm rất lễ phép (có lẽ do số lần con gặp gỡ ku cậu trong một năm chỉ đếm trên đầu ngón tay, mỗi lần gặp cũng chỉ vài phút nên chắc ku cậu không nhớ ra con là ai).
Từ khoảnh khắc đó con trót đem lòng quyết tâm ghẹo ku cậu nhằm khiến ku cậu để ý đến con cho bằng được, thành ra con quên mất là mình đang tham dự buổi lễ và cần phải lắng nghe lời Chúa ngày Chúa Nhật. Thế nên bây giờ con muốn xưng tội với Ngài.
Cảm tạ Ngài vì đã đem đến niềm vui nho nhỏ đầu ngày mới cho con. Và con cũng xin được tạ lỗi với Ngài vì con quên mất lời Chúa ngày hôm ấy mang thông điệp gì rồi ạ!
Lần sau tham dự thánh lễ con sẽ cố gắng không ngồi gần con nít để khỏi phải chia trí nữa. Con hứa.
Nguồn ảnh: Pinterest.

Nhận xét
Đăng nhận xét